(LSO) – “Omertà ư?. Đức hạnh của một người là quan sát và lặng thinh”, lời một tay mafia già.
Giống như Tommaso Buscetta, một người cung cấpthông tin quan trọng khác là Salvatore Contorno, đã xác nhận rằng nếu sự imlặng đề cập đến việc không giao tiếp bằng lời nói, nó sẽ chừa chỗ cho các thôngđiệp dưới dạng hành động, giao tiếp bằng mắt và cử chỉ. “Trong một thế giới nhưthế giới của chúng tôi”, Contorno nói, “người mà càng ít nói thì càng tốt, chỉcần nửa câu là đủ để biểu thị một cách hoàn hảo”. Im lặng, nếu thiếu vắng cảdấu hiệu bằng lời nói và cử chỉ, cũng có thể truyền tải một thông điệp.
Trong môi trường sống bấp bênh, nơi một cái nhìnđơn giản có thể báo trước một sự tàn sát theo lệnh, một Mafioso, sống một cuộcsống nguy hiểm thường trực, cần phải hiểu ý nghĩa của ngay cả những manh mốikhông liên quan rõ ràng và giải thích chúng thông qua nỗ lực giải mã khôngngừng.
Mafia cũng có mã giao tiếp trực quan riêng, đặcbiệt là khi gửi thông điệp cảnh báo cho người khác. Một xác chết được tìm thấyvới một hòn đá nhét vào miệng có nghĩa là sự phản bội, bộ phận kín bị tổnthương cho thấy nạn nhân là một kẻ phạm tội tình dục, mức cao hơn, khi nhét vàomiệng, điều này xác nhận mối quan hệ ngoại tình với vợ của Mafioso. Một miếng quảxương rồng lê gai trong túi cho thấy anh ta đã ăn cắp tiền của Mafia.
Ngoài những thông điệp trực quan như vậy, hầu nhưkhông có nhiều hồ sơ lưu chứng bằng văn bản. Không có lịch sử chính thức vềMafia, không có tường thuật hay biên niên sử, không có bản thảo nào được lưutruyền qua nhiều thế hệ truyền lại câu chuyện ngụ ngôn hay truyền thuyết về nó.
Tuy nhiên, theo thời gian, quy tắc không bị phá vỡbị phá vỡ, mặc dù không nhiều.
Pippo Calderone, ông chủ của chi nhánh tổ chứcCatania, đã đưa ra các quy tắc và quy định để thành lập một ủy ban khu vực vào năm1975.
Năm 1997, cảnh sát đột kích tầng hầm của tòa nhàthuộc sở hữu của John Gotti Junior, con trai của ông trùm gia đình tội phạmkhét tiếng Gambino ở New York, đã phát hiện ra một danh sách bằng văn bản củanhững người đàn ông được đề cử gia nhập gia đình.
Cảnh sát Sicily đã bắt giữSalvatore Lo Piccolo vào tháng 11/2007. Salvatore Lo Piccolo tiếp quản ông vịtrí ông trùm của các ông trùm sau vụ bắt giữ Provenzano. Trong chiếc cặp của ôngta, họ tìm thấy danh sách 160 chủ quán bar, cà phê, nhà hàng, siêu thị, cửahàng bán lẻ... đã trả tiền bảo kê cho Mafia. Và một quy định mười điều răn vềquy tắc ứng xử cho những người đàn ông trọng danh dự từ thề trung thành vĩnh viễnđến không chiếm đoạt tiền từ các gia đình khác.
Mafiosi sống trong một thếgiới nơi sự im lặng là vàng và ưu tiên giao tiếp nhiều bằng cử chỉ, ánh mắt vàngôn ngữ cơ thể thay lời nói. Tuy nhiên, có thể mờ đục với thế giới bên ngoàinhưng Mafia cần phải minh bạch trong nội bộ.
Nếu sự im lặng là vàng trongthế giới kỳ lạ này, thì sự trung thực là ngọc quý. Trong tổ chức, luôn có nghĩavụ phải trung thực.
Khi một người đàn ông trọngdanh dự được thừa nhận bởi người khác, anh ta phải trung thực và lời nói củaanh ta có giá trị của một hợp đồng.
Trong tổ chức phải có trách nhiệm phải nói sự thật, nhưng cũng có giới hạn. Và giới hạn này, những điều không được nói, xem như một lời nguyền không thể chối bỏ đối với tất cả những người đàn ông trọng danh dự. Nó làm cho tất cả các mối quan hệ sai lầm nghiêm trọng và có vẻ vô lý.
Danh dự cũng liên quan đếnnghĩa vụ nói sự thật với những người đàn ông trọng danh dự khác nhưng phải nhắclại là trong giới hạn. Một Mafioso là Giovanni Brusca kể lại rằng, khi ông tađến thăm Mafiosi Hoa Kỳ ở New Jersey, ông ta đã cảm thấy kinh hoàng về buổi nóichuyện của các vị chủ nhà. Một bữa ăn tối được tổ chức để chào đón ông ta,nhưng khi vào nhà hàng, Brusca đã rất ngạc nhiên khi thấy Mafiosi đã mang theonhân tình của họ và trò chuyện cởi mở về công việc. “Ở Sicily, trong mơ cũngkhông ai được nói như vậy trước công chúng. Hoặc thậm chí ở nơi riêng tư. Mọingười đều biết những gì cần được biết”.
Đó là những gì bí ẩn về MafiaSicily, không thể đoán trước được tội ác.
Brusca tuyên bố anh ta xấu hổđến nỗi anh ta đưa ra lý do và rời đi. “Một tâm tính rất khác”, anh ta đã kếtluận về trải nghiệm Mỹ của mình, “Họ sống giữa ban ngày ban mặt. Họ chỉ phạmtội giết người trong hoàn cảnh đặc biệt. Họ không bao giờ thực hiện các vụ thảmsát như chúng ta có ở Sicily”.
Đôi khi, gánh nặng của sự imlặng và áp lực duy trì một cuộc sống được xác định bởi các quy tắc, cử chỉ vàdấu hiệu, không chỉ không linh hoạt mà đôi khi không thể kiểm soát, trở nên quánhiều.
Nino Gioè là một trong nhữngngười sắp xếp và tham gia vào cuộc ám sát tại Capaci, Palermo. Thẩm phánFalcone, vợ ông và cận vệ, bị nổ tung bởi một quả bom lớn khi đoàn xe của họ đitrên xa lộ vào sân bay quốc tế.
Vào tháng 7/1993, khi ở trongtù, Gioè đã tự sát. Một hành động hiếm hoi trong những người đàn ông trọng danhdự, mặc dù không phải là duy nhất.
Như vụ Francesco Pastoia đã tựsát vào tháng 1/2005, khi đang ở trong nhà tù Reggio Emilia, sau khi được cácquan chức nhà tù nói rằng họ đã ghi lại cảnh anh ta nói xấu Provenzano và tiếtlộ chi tiết về các vụ tống tiền bảo kê. Vào tháng 12/2008, Gaetano Lo Presti,ông trùm của quận San Lorenzo, Palermo, đã treo cổ bằng thắt lưng trong khi bịgiam trong nhà tù Pagliarelli, Palermo. Tháng 11/2013, Vincenzo Mignacca, tayMafioso của Messina, trên đường chạy trốn trong 5 năm, đã tự sát bằng súng khibị cảnh sát gần Siracusa dồn vào thế chân tường.
Bức thư tuyệt mệnh của Gioè làmột bản cáo trạng buồn về việc sống và chết như thế nào bởi một quy tắc danh dựđược thành lập trên một la bàn đạo đức mà không bao giờ có thể biết chắc chắnvề kim chỉ Nam của nó.
“Tối nay tôi sẽ tìm thấy sựbình yên và thanh thản mà tôi đã mất 17 năm trước, lúc bắt đầu gia nhập Mafia.Khi tôi mất chúng, tôi đã trở thành một con quái vật. Tôi là một con quái vậtcho đến khi tôi cầm bút trong tay để viết những dòng này. Trước khi tôi đi, tôixin sự tha thứ từ mẹ và từ Chúa vì tình yêu của họ không có giới hạn. Toàn bộphần còn lại của thế giới sẽ không bao giờ có thể tha thứ cho tôi”.
Một cái nhìn, một cử chỉ luônmang nhiều ý nghĩa trong thế giới của Mafia. Năm 1987, Toto Riina là ông chủcủa Corleone, và có lẽ là ông trùm của Mafia toàn Sicily khi đó, đã gặp và hônGiulio Andreotti, một trong những nhân vật chính trị lớn của nước Ý, trên má.
Trong bối cảnh bắt tay là mộtsự thể hiện chính thức, nụ hôn này, được chứng kiến bởi Baldassare Di Maggio,phụ tá của Riina, được coi là một dấu hiệu của sự tôn trọng dành cho Andreotti.Một dấu hiệu rõ ràng như một lời nói rằng ông ta là một phần của thế giới củahọ. Nhân vật này đã ám ảnh lịch sử chính trị của Sicily khi tòa án đã cố gắngtrong nhiều năm và thất bại, để kết án Andreotti về một loạt tội ác liên quanđến giết người và liên hệ của ông ta với Mafia.
Vào năm 2013, khi đang ở trongnhà tù an ninh cao của Opera, Milan, với ông trùm khu vực Puglia, AlbertoLoRusso, Salvatore Riina đã bị bí mật ghi âm trong sân tập thể dục, thừa nhậncuộc họp và nụ hôn với Andreotti.
Những vụ giết người Mafia cũngđược giải mã. Stefano Bontade và Salvatore Inzerillo, những ông trùm bị sát hạinăm 1981 khi bắt đầu chiến tranh Mafia lần thứ 2, đánh dấu một mốc quan trọngcho sự chuyển đổi của Mafia từ một tổ hợp đa nguyên của nhiều gia tộc mạnhthành một chế độ độc tài dưới quyền của Salvatore Riina và tập đoàn tội phạmcủa ông ta. Các vụ giết người là kết quả của nhiều hơn sự trả thù hay rửa nhục.Nó là điềm báo của một chấn động lớn sẽ làm rung chuyển không chỉ Mafia, mà cảSicily và cuối cùng là cả nước Ý. Đó là một số năm trước khi tất cả điều nàytrở nên rõ ràng.
11 năm sau, các vụ ám sát haivị thẩm phán Falcone và Borsellino dường như chứng minh sự bất khả chiến bạicủa Mafia.
Buscetta nhìn nó theo góc độkhác. Các dấu hiệu bí ẩn, với ông ta, là rõ ràng. Ông ta coi đó là cách Mafiachiến đấu để sinh tồn, và sự tham gia của nó vào 2 vụ thảm sát này là một cáchgiải thích về tình trạng thực sự của Mafia.
Hàng ngàn binh sĩ quân đội đã đổ về Sicily để hỗ trợ cảnh sát săn lùng những kẻ giết người. Một cuộc nổi dậy về đạo đức bùng nổ ở Palermo bằng một loạt các cuộc biểu tình giận dữ, tạo ra một trạng thái căng thẳng gần như liên tục.
Trong vòng 8 tháng, Riina bị bắt và dần dần nhữngkẻ đã lên kế hoạch và thực hiện vụ giết các thẩm phán đã bị bắt và xét xử. Saungày 19/7/1992, ngày thẩm phán Paolo Borsellino bị sát hại, chỉ có 2 “xác chết chấtlượng”, một thuật ngữ được sử dụng để phân biệt vụ ám sát bởi Mafia các quanchức chính phủ nổi tiếng và các nhân vật cao cấp, so với ít nhất 50 kể từ năm1970, nhưng không phải đã chấm dứt hoàn toàn.
Mafia không chỉ là một bí mật đối với thế giới bênngoài, mà còn trong chính nó, nó ngăn cản hiểu biết đầy đủ về các sự việc vàtạo ra những trở ngại cho việc lưu thông thông tin. Những gì không thể nói bằnglời được nói bằng cử chỉ, hoặc thậm chí là im lặng.
Cùng với sự tồn tại lâu dài của Mafia, âm thanh của sự im lặng vẫn vang lên theo thời gian, ở khắp Sicily.
LÊ HÙNG