Cụ thể, tại Điều 331 Bộ luật Tố tụng dân sự 2015 (sửa đổi bởi khoản 13 Điều 1 Luật sửa đổi, bổ sung Bộ luật Tố tụng dân sự 2025) quy định về người có thẩm quyền kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm nêu rõ: Chánh án TAND Tối cao, Viện trưởng VKSND Tối cao có thẩm quyền kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm bản án, quyết định đã có hiệu lực pháp luật của TAND cấp tỉnh; bản án, quyết định có hiệu lực pháp luật của Tòa án khác khi xét thấy cần thiết, trừ quyết định của Hội đồng Thẩm phán TAND Tối cao.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet.
Bên cạnh đó, Chánh án TAND cấp tỉnh, Viện trưởng VKSND cấp tỉnh có quyền kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm bản án, quyết định đã có hiệu lực pháp luật của TAND khu vực trong phạm vi thẩm quyền theo lãnh thổ.
Như vậy, theo quy định nêu trên chỉ có Chánh án TAND Tối cao và Chánh án TAND cấp tỉnh được kháng nghị bản án theo thủ tục giám đốc thẩm (chỉ đối với bản án có hiệu lực).
Trước đó, theo quy định cũ tại Điều 331 Bộ luật Tố tụng dân sự 2015 thì thẩm quyền giám đốc thẩm các vụ án đã có hiệu lực pháp luật ban đầu thuộc về Chánh án TAND Tối cao và Chánh án TAND Cấp cao. Tuy nhiên, điều này đã được điều chỉnh để phù hợp với chủ trương sắp xếp bộ máy và tăng cường phân cấp, phân quyền.
Luật sửa đổi, bổ sung Bộ luật Tố tụng dân sự 2025 có hiệu lực thi hành kể từ ngày 01/7/2025.

