/ Góc nhìn
/ Những điều chưa nói về anh Lê Thụy Hải

Những điều chưa nói về anh Lê Thụy Hải

08/05/2021 09:52 |

(LSVN) - Khi nhận được tin anh Lê Thụy Hải qua đời, tôi vô cùng xúc động. Tôi biết anh từ khi còn là cầu thủ đội Tổng cục đường sắt. Khi anh làm Huấn luyện viên (HLV), nhiều lần được làm việc với anh. Anh Hải khi là cầu thủ cũng như làm HLV đều con người “đặc biệt”. Trong bài viết này tôi muốn gửi đến độc giả những điều "đặc biệt" của anh.

Anh Lê Thụy Hải đam mê bóng đá từ khi còn nhỏ, một cầu thủ được đào tạo bài bản tại Trường huấn luyện kỹ thuật Thể dục thể thao Trung ương (nay là Trung tâm huấn luyện Thể thao Quốc gia Hà Nội-Nhổn), chơi với lớp đàn anh tài năng, như ông: Lê Thế Thọ, Trần Duy Long, nên anh Lê Thụy Hải chuyên môn tiến bộ rất nhanh. Khi còn cầu thủ, mỗi lúc Lê Thụy Hải ra sân đều thi đấu hết mình, quyết liệt. Anh là một tiền vệ tài hoa, có HLV thời bấy giờ nói Lê Thụy Hải là linh hồn của đội Tổng cục đường sắt. 

Vui tột cùng của HLV Lê Thụy Hải sau chiến thắng. Ảnh báo Tuổi trẻ. 

Sau ngày đất nước thống nhất, đội Tổng cục đường sắt là đội bóng đá đầu tiên của miền Bắc vào thi đấu giao hữu với các đội bóng miền Nam. Trận đấu đầu tiên là đội Cảng Sài Gòn ngày 07/11/1976. Chúng tôi - quân giải phóng được cử đi làm bảo vệ trận đấu đó. Sân Thống Nhất không còn chỗ. Có người ngồi cả xuống đường pít. Nhưng khán giả rất trật tự, dưới sân cầu thủ đá bóng, trên khán đài khán giả vừa xem, vừa hát vang bài: “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò như vỡ tung sân, mỗi khi có pha bóng hay. Trận đó, cả Lê Thụy Hải và Mai Đức Chung đều ghi bàn. Khán giả trên sân hôm đó xem Lê Thụy Hải như một người hùng.

Những người am hiểu bóng đá ở miền Nam lúc đó không ngờ đội Tổng cục đường sắt thắng đội Cảng Sài Gòn 2-0 ngọt ngào đến thế. Trận đó, Lê Thụy Hải tạo nên nhiều ấn tượng đặc biệt. Anh chuyền bóng, phân phối bóng, ghi bàn đều đặc biệt. Khán giả trên sân Thống Nhất không ngờ Lê Thụy Hải làm được điều đặc biệt như vậy. Cái biệt danh Lê Thụy Hải “người đặc biệt” có từ khi đó. 

Lê Thụy Hải tham gia trận cầu đặc biệt đã đi vào lịch sử. Đội Tổng cục đường sắt, đội bóng đầu tiên của miền Bắc vào thi đấu giao hữu với các đội miền Nam sau ngày đất nước thống nhất. Trong ảnh anh Hải đang đi bóng trong trận đấu với Cảng Sài Gòn trên sân Thống Nhất. Ảnh tư liệu.

Năm 1986, anh Hải chuyển sang làm HLV. Anh làm HLV cho nhiều đội bóng như: Hải Phòng, Ninh Bình, Đà Nẵng, Becamex Bình Dương.

Khi về làm HLV Becamex Bình Dương, tôi hỏi anh Hải: “Anh có mạo hiểm không”. Anh Hải nói: “Nhiều người bạn nói tôi mạo hiểm. Họ nói mạo hiểm là đúng. Anh em có thương tôi mới nói vậy. Becamex Bình Dương thi đấu thiếu kinh nghiệm, nhất là kỹ thuật, chiến thuật còn nhiều việc phải làm. Cái khó cho tôi phong cách sống người miền Bắc phải thay đổi để phù hợp với người Nam. Anh tin chính từ cái khó mới có thành công”.

Đúng là anh nói là làm được. Lê Thụy Hải đưa Becamex Bình Dương vô địch quốc gia 3 năm 2007, 2008 và 2014. Sau lần vô địch quốc gia đầu tiên, chúng tôi gặp nhau vui lắm. Anh Hải nói: “Ông ơi mình lo bạc cả tóc, có ai biết cho đâu. Vô địch ai cũng vui, nhưng HLV và cầu thủ đều lao tâm, khổ tứ”. 

Cái đặc biệt của Lê Thụy Hải là "đọc" trận đấu rất nhanh, nhiều trận đấu mới khởi tranh chưa đầy chục phút anh đã thay người. Có lần Hải Phòng đấu với Sông Lam Nghệ An trên sân Vinh, trọng tài cho trận đấu bắt đầu được mấy phút anh Hải cho thay tiền vệ ngay. Trận đó hai đội cầm hòa. Sau trận đấu anh Hải nói với tôi, may mình điều chỉnh đội hình sớm không thì thua to. Sông Lam Nghệ An có 2 cầu thủ Văn Quyến và Như Thuật rất nguy hiểm không kiểm soát được trung lộ là thua. Tài của Lê Thụy Hải biết đưa cầu thủ vào để xoay chuyển tình thế. Nhiều trận đấu anh thay người làm cho đối phương không kịp thay đổi chiến thuật. Từ trận đấu đang lợi thế chuyển sang bị động đối phó.

Có lần Lê Thụy Hải tâm sự với tôi, Becamex Bình Dương so với các đội chưa phải là mạnh. Nhưng mình sắp xếp đội hình như thế nào để tạo nên sức mạnh tổng hợp. Trận Becamex Bình Dương chơi với Sông Lam Nghệ An trên sân Vinh, hiệp 1 anh Hải dùng chiến thuật cả đội phòng ngự, cả đội tấn công, khi sang hiệp 2 thì chơi phòng ngự tấn công. Tôi hỏi anh Hải: “Sao anh lại áp chiến thuật như vậy”. Anh Hải nói: “Sông Lam Nghệ An mạnh lắm, do đó hiệp 1 mình dốc lực lượng quần cho đối phương, hao tốn sức lực. Nhưng sang hiệp 2 chơi như thế mình thua, vì cầu thủ không đủ thể lực chơi cả 2 hiệp. Không điều chỉnh lối chơi sang hiệp 2 mình thua”. Đúng, anh Hải là một HLV tài năng, nhiều người tâm phục, khẩu phục.

Cầu thủ xem anh như người hùng.

Lê Thụy Hải một HLV hay tranh cãi với trọng tài gay gắt, mỗi khi trọng tài bắt chưa thật chuẩn. Anh bị trọng tài rút thẻ vàng nhiều lần. Có lần tôi nói với anh: “Nhiều trọng tài không có cảm tình với anh. Trong bóng đá, trọng tài không ưng là khó khăn cho đội”. Anh nói rất thật: “Tôi không lạ gì trọng tài bóng đá Việt Nam, ai đụng đến họ hãy coi chừng. Nhưng tính tôi thẳng quá, thấy sai không chịu được nói ngay. Trong trận đấu tôi hay ra tận đường pít la hét cầu thủ nhiều người không thích. Nhưng anh có biết không, tranh cãi với trọng tài, la hét là lúc tôi “truyền lửa” cho cầu thủ. Họ bảo với tôi có như thế họ tăng thêm niềm tin. Trong bóng đá, cầu thủ tự tin quan trọng lắm. Tự tin bao nhiêu thì đôi chân cầu thủ khéo và chuẩn xác bấy nhiêu”. 

Lê Thụy Hải một HLV rất thương cầu thủ. Anh vui cùng  với cầu thủ, buồn với nỗi buồn của cầu thủ. Trong một trận đấu rất quan trọng của Becamex Bình Dương có cầu thủ người nhà mất, không thể về được. Anh đã khóc với cầu thủ. Anh ôm cầu thủ đó vào lòng, dặn cố lên con nhé. Xong trận đấu anh đưa cầu thủ về nhà, chia buồn với gia đình. Đây chính lý giải các cầu thủ ra sân chơi hết mình, thi đấu với tinh thần thắng không kiêu, bại không nản. Vì họ nể, cảm phục HLV. 

Đã hơn hai năm nay, anh Hải không tham gia bóng đá vì bạo bệnh. Anh ra đi, bóng Việt Nam mất một người từng xem bóng đá là máu thịt, mất một chuyên gia dạn dày kinh nghiệm. Bóng đá Việt Nam mãi ghi tạc công lao của anh, khán giả luôn nhớ anh một con người ra sân là máu lửa, sống thật, nói thật, nhưng mất cũng thật nhiều, vinh quang cũng lắm. 

HẢI HƯNG

Lê Minh Hoàng