(LSVN) - Trong thời gian gần đây, tình trạng vi phạm bản quyền đối với sách ngày một phổ biến và phức tạp hơn. Qua đó, các cơ quan điều tra tại nhiều địa phương khác nhau trên cả nước đã quyết định khởi tố nhiều vụ án hình sự liên quan đến hành vi buôn bán "sách giả" về tội danh "Sản xuất, buôn bán hàng giả" theo khoản 3, Điều 192 của Bộ luật Hình sự 2015. Tuy nhiên, thực tiễn thi hành hiện nay vẫn còn nhiều bất cập, vướng mắc trong cách hiểu và việc áp dụng giữa tội danh "Sản xuất, buôn bán hàng giả" theo khoản 3, Điều 192 của Bộ luật Hình sự 2015 và "xâm phạm quyền tác giả" theo Điều 225 của Bộ luật Hình sự 2015. Trên cơ sở các quy định pháp luật hiện hành, ý chí soạn thảo các quy định pháp luật của các nhà lập pháp, cũng như thông qua các bản án hình sự đã giải quyết trong thời gian gần đây, đứng dưới góc độ pháp luật về quyền tác giả, như được trình bày bên dưới đây, việc áp dụng tội "Xâm phạm quyền tác giả" theo Điều 225 của Bộ luật Hình sự 2015 trong trường hợp trên sẽ phù hợp và thuyết phục hơn, thay vì tội "Sản xuất, buôn bán hàng giả" theo khoản 3, Điều 192 của Bộ luật Hình sự 2015.
(LSVN) - Trong những năm gần đây, tình hình xâm hại tình dục người dưới 16 tuổi có những diễn biến phức tạp, nghiêm trọng, có chiều hướng gia tăng, trong đó có tội phạm dâm ô người dưới 16 tuổi. Đây là một vấn đề nhức nhối với toàn thể xã hội bởi hậu quả hành vi ngày hết sức nghiêm trọng cả về thể chất và tinh thần đối với nạn nhân. Mặt dù Bộ luật Hình sự 2015 sửa đổi, bổ sung 2017 (BLHS) đã quy định chi tiết vấn đề này, nhưng trên thực tế việc xử lý hình sự tội phạm này còn gặp một số khó khăn nhất định.
(LSVN) - Tình trạng tham nhũng ở nước ta hiện đang diễn biến rất phức tạp, đây là một trong bốn nguy cơ lớn đe dọa sự phát triển bền vững của đất nước. Tội "Tham ô tài sản" là một tội danh thuộc nhóm các tội phạm tham nhũng, đây là hành vi của người có chức vụ, quyền hạn trong việc quản lý tài sản của cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp… đã lợi dụng chính chức vụ, quyền hạn của mình để chiếm đoạt tài sản của cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp… mà mình có trách nhiệm quản lý.
(LSVN) - Thời hạn chuẩn bị xét xử là thời gian mà Bộ luật Tố tụng hình sự (BLTTHS) quy định cho Tòa án giải quyết vụ án và được căn cứ vào tính chất của từng vụ án để xác định thời hạn. Tuy nhiên, trong thực tiễn thời hạn chuẩn bị xét xử trong trường hợp Tòa án đã trả hồ sơ để điều tra bổ sung và Viện Kiểm sát ban hành cáo trạng mới thì vẫn còn tồn tại nhiều cách hiểu khác nhau do không có văn bản hướng dẫn thi hành.
(LSVN) - Trong giai đoạn hiện nay, nhằm tăng cường hiệu quả áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong các vụ án dân sự là tư tưởng quan trọng của chiến lược cải cách tư pháp do Bộ Chính trị Trung ương ban hành. Tư tưởng này đã được thể chế hóa thành chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng dân sự năm 2015. Trong bài viết này, tác giả sẽ đề cập cụ thể đến chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng dân sự. Bên cạnh các quy định pháp luật, bài viết còn phân tích và đánh giá thực tiễn áp dụng tại các Tòa án trên địa bàn TP. Hà Nội nhằm hoàn thiện chế định biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng dân sự và nâng cao hiệu quả áp dụng tại các Tòa án ở Việt Nam.
(LSVN) - Pháp chế doanh nghiệp có vị trí hết sức quan trọng trong việc tạo ra các quy tắc, điều lệ, nội quy và giúp cho hoạt động của doanh nghiệp (bao gồm cả hoạt động nội bộ và kinh doanh) đạt hiệu quả cao, đảm bảo việc doanh nghiệp hoạt động hợp pháp. Mặc dù vậy, hoạt động của pháp chế doanh nghiệp trên thực tế còn gặp phải nhiều vấn đề vướng mắc, cần có sự can thiệp và điều chỉnh của pháp luật cũng như sự hỗ trợ của nhà nước để đạt được hiệu quả tốt hơn.
(LSVN) - Bộ luật Hình sự năm 2015 sửa đổi, bổ sung năm 2017 quy định tội “Cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác” tại Điều 134 đã chặt chẽ hơn, tháo gỡ được nhiều vấn đề so với Bộ luật Hình sự năm 1999. Tuy nhiên, trong quá trình áp dụng trên thực tế vẫn còn tồn tại một số vướng mắc, hạn chế.
(LSVN) - Bắt buộc chữa bệnh là biện pháp tư pháp được quy định trong Bộ luật Hình sự năm 2015 sửa đổi, bổ sung năm 2017, do Tòa án, Viện Kiểm sát căn cứ vào kết luận giám định pháp y, giám định pháp y tâm thần để ra quyết định áp dụng đối với người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội khi người này không có khả năng nhận thức và điều khiển hành vi của mình và buộc phải chữa bệnh tại một cơ sở điều trị chuyên khoa.
(LSVN) - Việc xây dựng, ban hành, triển khai thực hiện Luật Phòng thủ dân sự trong tình hình hiện nay là hết sức cần thiết, tạo khuôn khổ pháp lý vững chắc trong phòng, chống, ứng phó thiên tai, thảm họa, sự cố ngày càng hiệu quả hơn. Bên cạnh đó, việc xây dựng, ban hành Luật Phòng thủ dân sự còn góp phần thể chế hóa đầy đủ đường lối, quan điểm của Đảng về phòng thủ dân sự được đề ra tại Nghị quyết số 22-NQ/TW ngày 30 tháng 8 năm 2022 của Bộ Chính trị. Quá trình nghiên cứu, xây dựng dự thảo Luật Phòng thủ dân sự đã được cơ quan chủ trì soạn thảo tiến hành bài bản, công phu, kỹ lưỡng và khoa học; nội dung cơ bản rõ ràng, hợp lý, tạo cơ sở chung nhất cho việc phòng ngừa, ứng phó, khắc phục sự cố, bảo vệ tài sản, sức khỏe, tính mạng của Nhân dân.
(LSVN) - Bài viết nghiên cứu thực trạng chính sách về khám bệnh, chữa bệnh từ xa của ba nước là Trung Quốc, Đan Mạch, Đức và từ đó, rút ra một số bài học kinh nghiệm cho Việt Nam nhằm phát triển hiệu quả mô hình khám bệnh, chữa bệnh này ở Việt Nam.
(LSVN) - Đào tạo, phát triển đội ngũ luật sư đủ về số lượng, có phẩm chất chính trị, đạo đức, có trình độ chuyên môn đảm bảo nguồn nhân lực chất lượng cao đáp ứng yêu cầu hội nhập khu vực và quốc tế là một trong những mục tiêu hướng đến công cuộc xây dựng nền tư pháp trong sạch, vững mạnh, dân chủ, xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa. Trong những năm qua, hoạt động Luật sư có những chuyển biến tích cực, khẳng định được uy tín trong xã hội. Các cấp, các ngành trong thời gian qua đã có nhiều biện pháp nỗ lực trong việc nâng cao chất lượng nguồn nhân lực này. Tuy nhiên, những hiệu quả đạt được chưa theo kịp sự phát triển của xã hội, vị trí, vai trò của luật sư chưa được đề cao trong xã hội do nhiều nguyên nhân. Có thể kể đến như những hạn chế bất cập trong công tác đào tạo ở bậc cử nhân, những tiêu chuẩn, điều kiện, tập sự và công nhận luật sư, quản lý hoạt động nghề nghiệp Luật sư, tính chuyên nghiệp của Luật sư cũng như những hạn chế của bản thân Luật sư. Bài viết trên cơ sở tiếp cận về trách nhiệm của các cơ sở đào tạo, các tổ chức xã hội trong việc bảo đảm, nâng cao chất lượng, hiệu quả của nguồn nhân lực này trên cơ sở các phân tích, đánh giá, bình luận thực trạng về trách nhiệm của các cơ sở đào tạo, tổ chức xã hội nghề nghiệp của Luật sư trong việc đào tạo kiến thức pháp luật và kỹ năng nghề nghiệp và thực tiễn đào tạo, quản lý nguồn nhân lực này ở Việt nam thông qua các số liệu, thông tin thứ cấp, từ đó khuyến nghị các giải pháp góp phần về tổ chức, đào tạo, quản lý nguồn nhân lực Luật sư chất lượng, đáp ứng nhu cầu nguồn nhân lực Luật sư trong thời kì hội nhập.
(LSVN) - Cướp biển hay hải tặc là hành vi tấn công tàu, thuyền ở biển cả hoặc ở nơi không thuộc quyền tài phán của quốc gia nào nhằm chiếm đoạt tài sản. Hiện nay, tình trạng cướp biển trên thế giới diễn biến rất phức tạp, xảy ra nhiều ở vùng biển Thái Bình Dương, Ấn Độ Dương, ngoài hải phận Somalia, eo biển Malacca và Singapore, gây thiệt hại mỗi năm ước tính từ 13 đến 16 tỉ đô la Mỹ . Để xử lý có hiệu quả đối với hành vi cướp biển, lần đầu tiên ở Việt Nam, Bộ luật Hình sự năm 2015 (BLHS năm 2015) đã quy định về tội "Cướp biển" tại Điều 302, nhằm tạo cơ sở pháp lý để đấu tranh, xử lý. Quy định này không những khẳng định chính sách hình sự nhất quán của Nhà nước ta trong việc xử lý nghiêm minh hành vi cướp biển, đáp ứng yêu cầu đấu tranh phòng, chống tội phạm, mà còn nhằm thực thi cam kết của Việt Nam trong các điều ước quốc tế về phòng, chống tội phạm trên biển mà Việt Nam là thành viên. Trong phạm vi bài viết, chúng tôi xin trao đổi về khái niệm, các dấu hiệu pháp lý cũng như một số vấn đề đặt ra trong việc thực thi quy định về tội "Cướp biển" theo BLHS năm 2015 của Việt Nam.
(LSVN) - Với chính sách mở cửa, hội nhập kinh tế quốc tế, Việt Nam trở thành thành viên của nhiều điều ước quốc tế và đã gia nhập Tổ chức thương mại thế giới (WTO); đồng thời thể chế hóa quan điểm, định hướng của Đảng về cải cách tư pháp được xác định tại Nghị quyết số 49-NQ/TW ngày 02/6/2005 về Chiến lược cải cách tư pháp đến năm 2020, ngày 24/11/2010, Quốc hội khóa XII đã thông qua Luật Tố tụng hành chính số 64/2010/QH12 có hiệu lực thi hành từ ngày 01/7/2011 (viết tắt Luật TTHC).
(LSVN) - Nếu không làm rõ được các nguyên tắc bồi thường về đất khi Nhà nước thu hồi đất tại Điều 89 dự thảo Luật Đất đai (sửa đổi) thì việc bồi thường về các loại đất quy định từ Điều 92 đến 96 rất khó thực hiện. Do đó, Nhà nước cần thể chế hóa các quy định nhằm đảm bảo quyền lợi của người dân có đất bị thu hồi, cụ thể hóa các nguyên tắc này.
(LSVN) - Hiện nay, vấn đề thỏa thuận vượt trần lãi suất huy động giữa người gửi tiền và các ngân hàng thương mại đang gây ảnh hưởng, tác động rất lớn đến việc thực hiện chính sách tiền tệ và còn vi phạm quy định của pháp luật ngân hàng. Chính vì vậy, việc nghiên cứu về thực trạng thỏa thuận vượt trần lãi suất huy động tại các ngân hàng thương mại trở nên rất cần thiết và quan trọng, từ đó đề xuất một số kiến nghị nhằm quản lý chặt chẽ hoạt động này và để bảo đảm an toàn, hiệu quả cho toàn bộ hệ thống ngân hàng thương mại.
(LSVN) - Ngày 13/6/2022, Quốc hội đã ban hành Nghị quyết số 50/2022/QH15 về Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh năm 2023, điều chỉnh Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh năm 2022. Theo đó, Luật Kinh doanh bất động sản (sửa đổi) sẽ được trình ra Quốc hội cho ý kiến vào kỳ họp thứ 5 (tháng 5/2023).
(LSVN) - Bào chữa là một trong những quyền cơ bản của người bị tạm giữ, bị can, bị cáo được ghi nhận trong Bộ luật Tố tụng hình sự. Việc pháp luật quy định như trong Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015 được xem là bước "đột phá" để tháo gỡ những bất cập so với Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2003, đặc biệt là các cơ chế bảo đảm quyền của những người tham gia tố tụng, nhất là bảo đảm quyền bào chữa của người bị bắt, bị tạm giữ, bị can, bị cáo. Tuy nhiên, đến nay thực tế cho thấy giữa quy định và thực tiễn vẫn còn những cái "vênh" nhất định cần tiếp tục hoàn thiện Bộ luật Tố tụng hình sự và các văn bản pháp luật có liên quan về quyền bào chữa.
(LSVN) - Bào chữa là một trong những quyền cơ bản của người bị tạm giữ, bị can, bị cáo được ghi nhận trong Bộ luật Tố tụng hình sự. Việc pháp luật quy định như trong Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015 được xem là bước "đột phá" để tháo gỡ những bất cập so với Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2003, đặc biệt là các cơ chế bảo đảm quyền của những người tham gia tố tụng, nhất là bảo đảm quyền bào chữa của người bị bắt, bị tạm giữ, bị can, bị cáo. Tuy nhiên, đến nay thực tế cho thấy giữa quy định và thực tiễn vẫn còn những cái "vênh" nhất định cần tiếp tục hoàn thiện Bộ luật Tố tụng hình sự và các văn bản pháp luật có liên quan về quyền bào chữa.
(LSVN) - Bài viết nhằm nghiên cứu tổng quan về thủ tục hủy bỏ bằng sáng chế tại Việt Nam và phác thảo các hành động cần được thực hiện để tăng khả năng thành công trong việc hủy bỏ hiệu lực bằng sáng chế.
(LSVN) - Luật Bảo vệ môi trường năm 2020 (Luật BVMT) đã quy định, phân loại chất thải rắn sinh hoạt (CTRSH) là việc làm bắt buộc với mọi cá nhân và hộ gia đình. CTRSH phát sinh từ hộ gia đình, cá nhân sẽ phân loại theo nguyên tắc như sau: Chất thải rắn có khả năng tái sử dụng, tái chế; chất thải thực phẩm; CTRSH khác.
(LSVN) - Nhân chứng là một định nghĩa có từ lâu đời trong pháp luật Việt Nam. Khái niệm này được giải thích lần đầu tại Điều 714 Quốc triều hình luật (tức Bộ luật Hồng Đức - một thành tựu quan trọng trong lịch sử lập pháp của Việt Nam so với các triều đại trước đó cũng như nhiều các quốc gia trên thế giới). Đến nay, cụm từ "nhân chứng" được định nghĩa đầy đủ trong Từ điển Luật học như sau: "Người bằng mắt thấy, tai nghe hoặc do những nguồn thông tin khác cung cấp mà biết được những tình tiết có liên quan đến vụ án, được cơ quan điều tra lấy lời khai, được tòa án, viện kiểm sát triệu tập đến làm chứng tại phiên tòa. Làm chứng là một nghĩa vụ của công dân. Nhân chứng có nhiệm vụ có mặt khi được cơ quan tiến hành tố tụng triệu tập và phải khai đúng sự thật, nếu gian dối trong khai báo hoặc trốn tránh việc khai báo mà không có lý do chính đáng có thể bị xử lý theo pháp luật. Những người sau đây không được làm chứng: Luật sư bào chữa; người có nhược điểm về tâm thần không có khả năng nhận thức và khai nhận đúng đắn"[1].
(LSVN) - Trong quá trình sửa đổi Luật Đất đai năm 2013, sau 3 lần điều chỉnh lớn, ngày 05/12/2022, Chính phủ đã tiếp tục trình Ủy ban Thường vụ Quốc hội dự thảo Luật Đất đai sửa đổi lần thứ 4 theo Tờ trình số 473/TTr-CP về việc lấy ý kiến Nhân dân đối với dự thảo Luật Đất đai sửa đổi (dự thảo). Trong đó, nội dung về thu hồi đất để phát triển kinh tế - xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng đã có nhiều sửa đổi trên tinh thần tiếp thu các góp ý, phản biện xã hội ở những bản dự thảo cũ. Trong khuôn khổ bài viết này, tác giả xin tiếp tục đưa ra một số ý kiến góp ý về chế định này trong dự thảo.
(LSVN) - Trong số các biện pháp khẩn cấp tạm thời (BPKCTT) được quy định theo pháp luật Việt Nam thì một trong số những biện pháp được nhiều đương sự đề nghị áp dụng nhất là biện pháp cấm chuyển dịch quyền về tài sản đối với tài sản đang tranh chấp. Việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời cấm chuyển dịch quyền về tài sản đối với tài sản đang tranh chấp có thể dẫn đến một số hậu quả pháp lý nhất định. Các hậu quả pháp lý được xác định trên cơ sở áp dụng đúng hay không đúng biện pháp khẩn cấp tạm thời. Trong nội dung bài viết, tác giả trình bày những vấn đề cơ bản của pháp luật liên quan đến hậu quả pháp lý của áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời cấm chuyển dịch quyền về tài sản đối với tài sản đang tranh chấp, một số bất cập và kiến nghị hoàn thiện quy định pháp luật.
(LSVN) - Trong quá trình sử dụng, quản lý đất đai tại Việt Nam, luôn tồn tại nhiều tranh chấp có thể diễn ra bất cứ khi nào với phạm vi tranh chấp rộng bao gồm các tranh chấp về quyền sử dụng đất, tranh chấp quyền, nghĩa vụ phát sinh trong quá trình thực hiện hợp đồng, tranh chấp quyền sử dụng đất trong thừa kế, tranh chấp về tài sản gắn liền với quyền sử dụng đất hay cả tranh chấp quyền sử dụng đất trong hôn nhân. Tranh chấp đất đai cũng đi liền với các chủ thể phức tạp như tranh chấp giữa cơ quan quản lý nhà nước với người sử dụng đất hoặc tranh chấp giữa những người sử dụng đất với nhau hoặc các giữa các tổ chức với nhau. Do đó, việc xác định cơ quan nào có thẩm quyền giải quyết tranh chấp khi có phát sinh là điều cấp thiết nhằm tránh các xung đột kéo dài hoặc các cơ quan không rõ được thẩm quyền của mình.
(LSVN) - Sau hơn 09 năm tổ chức thực hiện Luật Đất đai 2013, công tác quản lý đất đai đã đạt được những kết quả quan trọng, tạo ra hành lang pháp lý đồng bộ hơn, chặt chẽ hơn, nguồn lực đất đai được khai thác hiệu quả hơn cho việc thực hiện các mục tiêu phát triển kinh tế - xã hội, đặc biệt là việc phát triển các công trình hạ tầng kỹ thuật, hạ tầng xã hội, nhà ở đô thị; bảo đảm thực hiện các quyền liên quan đến bất động sản của nhân dân, tạo điều kiện cho đất đai tham gia vào thị trường bất động sản tạo ra những động lực mạnh mẽ cho việc phát triển đô thị, tăng đáng kể nguồn thu cho ngân sách, đóng góp tích cực cho việc phát triển kinh tế - xã hội, quốc phòng, an ninh của đất nước.
(LSVN) - Khái niệm tranh chấp đất đai tại khoản 24, Điều 3, Luật Đất đai năm 2013 có phạm vi rất rộng, có thể được hiểu bao gồm các tranh chấp về quyền sử dụng đất (như tranh chấp về ranh giới, tranh chấp đòi lại đất,…); tranh chấp quyền, nghĩa vụ phát sinh trong quá trình thực hiện các hợp đồng về quyền sử dụng đất (như yêu cầu thực hiện nghĩa vụ theo hợp đồng, công nhận hiệu lực của hợp đồng, tuyên bố hợp đồng vô hiệu…); tranh chấp quyền sử dụng đất khi vợ chồng ly hôn; tranh chấp về quyền thừa kế quyền sử dụng đất, tài sản gắn liền với quyền sử dụng đất… Bên cạnh đó, Luật Đất đai năm 2013 không thể hiện rõ, các chủ thể trong quan hệ tranh chấp đất đai có bao gồm hay loại trừ các chủ thể xác lập giao dịch về quyền sử dụng đất, điều này gây khó khăn cho việc thụ lý, giải quyết những vụ án liên quan đến giao dịch có đối tượng là quyền sử dụng đất, Tòa án không rõ áp dụng khoản 3 hay khoản 9, Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2015 làm căn cứ thụ lý, giải quyết. Những vướng mắc này cho thấy, nội hàm của khái niệm tranh chấp đất đai tại khoản 24, Điều 3, Luật Đất đai năm 2013 gây khó cho việc áp dụng pháp luật về xác định thủ tục giải quyết, chủ thể có thẩm quyền giải quyết,…
(LSVN) - Sử dụng rượu, bia hoặc chất kích thích khác là hành vi con người đưa những chất gây tác động đến hệ thần kinh và não bộ của con người, từ đó dẫn đến mất toàn bộ hoặc mất một phần nhận thức và hành vi của mình đối với xã hội hoặc với các mối quan hệ xã hội của mình. Hành vi này có thể do lỗi khách quan hoặc do lỗi chủ quan tác động đến cá nhân đó. Tuy nhiên, hành vi này khi xâm phạm đến những quan hệ xã hội khác hoặc gây ảnh hướng đến trật tự xã hội thì sẽ bị xử phạt nghiêm theo quy định pháp luật.
(LSVN) – Tác giả kiến nghị bổ sung nội dung về chính sách ưu đãi khi giao đất, cho thuê đất như: Nhà nước ưu đãi khi giao đất cho tổ chức khoa học và công nghệ, cơ sở giáo dục, doanh nghiệp khoa học và công nghệ, có thể giao đất không thu tiền sử dụng đất hoặc giảm 50-70% mức giá đất (hoặc giao Chính phủ quy định cụ thể mức giá giao đất và cho thuê đất). Vì đây là 3 đối tượng cần được quan tâm đặc biệt, hoạt động trong 2 lĩnh vực quốc sách hàng đầu, tạo ra nguồn nhân lực chất lượng cao và sản phẩm công nghệ cao cho công nghiệp hóa - hiện đại hóa đất nước.
(LSVN) - Có thể nói, hiện nay việc mua bán, chuyển nhượng bất động sản như quyền sử dụng đất, nhà ở được thực hiện thông qua hình thức “Hợp đồng ủy quyền” là tương đối phổ biến. Nội dung này có mục đích hợp pháp hóa các giao dịch mua bán, chuyển nhượng nhà đất mà các bên chủ thể chưa đủ điều kiện hoặc vì một lý do nào đó mà không làm hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất đã ký kết một hợp đồng ủy quyền, giao cho bên nhận ủy quyền được toàn quyền đoạt tài sản.
(LSVN) - Thực tế cho thấy vi phạm về thủ tục tố tụng trong giai đoạn xét xử sơ thẩm là tất cả các trường hợp thực hiện không đúng theo quy định của Bộ luật Tố tụng Hình sự về đưa vụ án ra xét xử, một số trường hợp cụ thể như: (1) Xác định sai tư cách người tham gia tố tụng, thiếu người tham gia tố tụng; (2) Không giao hoặc giao quyết định đưa vụ án ra xét xử cho bị cáo và những người khác dưới 10 ngày trước khi mở phiên tòa (Điều 286, Bộ luật Tố tụng Hình sự); (3) Tiến hành xét xử trong trường hợp phải hoãn phiên tòa theo quy định tại Điều 297, Bộ luật Tố tụng Hình sự năm 2015); (4) Không giao giấy triệu tập hoặc không triệu tập những người mà theo quy định pháp luật họ phải được triệu tập đến phiên tòa; (5) Chủ tọa phiên tòa điều hành phiên tòa không đúng với trình tự, thủ tục quy định tại Bộ luật Tố tụng Hình sự; Bị cáo không được nói lời sau cùng; (6) Việc nghị án không đúng theo quy định của Bộ luật Tố tụng Hình sự; (7) Kiểm sát viên hay thư ký Tòa án là người mà theo quy định pháp luật phải từ chối hoặc bị thay đổi.